http://mylinhng.multiply.com/journal/item/2005/2005
Thiệt hiểu không nỗi, một quốc gia 90 triệu dân, mà không trả được món nợ 60 triệu đô cho Credit Suisse. Món nợ này là của công ty quốc doanh Vinashin, do Nhà nước quản lý. Nguyễn Tất Dũng đã từng bán công trái ở thị trường Newyork 700 USD để tài trợ cho Vinashin, lẽ dĩ nhiên Dũng phải chịu trách nhiệm sự sụp đổ này. Đối với thế giới dân chủ, có lẽ nhà tù đang đợi Dũng, hoặc nếu là người có tự trọng, Dũng đã từ bỏ ghế thủ tướng lâu rồi. Còn nếu có một chút chí khí, Dũng sẽ như cựu Tổng Thống Nam Hàn Roh Moo-hyun đã nhẩy lầu tự tử khi bị cáo buộc tội tham nhũng. Đằng này, khi Quốc Hội chất vấn, Dũng nói Dũng nhận lãnh trách nhiệm và cười khi, coi như huề tiền. Ấy thế. mà nhiệm kỳ tới, nghe nói đâu Đảng vẫn đề cử Dũng ra tiếp tục làm thủ tướng. Qủa thật, chẳng ai hiểu nỗi, một thằng lưu manh như Dũng vẫn còn tiếp tục làm thủ tướng thêm 5 năm nữa.
Ngoài ra Vinashin còn nợ ngân hàng Natixis 25 triệu đô la và cũng đã đang trễ hạn. Vì những lý do như thế này, những cơ sở thẩm định tài chánh như Moody, Standard And Poor, và Fitch đã hạ thấp điểm tín dụng đối với Việt Nam. Việc hạ thấp điểm tín dụng này đã gây ra thiệt hại vô cùng to lớn cho đất nước Việt Nam. Tất cả những cơ sở thương mại được phát triển nhanh chóng, thường phải nhờ những nguồn tài chánh vay mượn, nhưng từ giờ trở đi, sẽ vô cùng khó khăn khi mượn tiền, và khi mượn được, mức trả lời sẽ gia tăng đáng kể. Dũng đang nắm quyền thủ tướng, thành ra trách nhiệm này là của Dũng. Vì Vinashin là cơ sở quốc doanh, những đồng tiền vay mượn đều có sự bảo đảm của Nhà nước VC, và Dũng đã đứng ra bán công trái tại thị trường Newyork được 750 triệu để tài trợ cho Vinashin. Đáng lẽ ra, Dũng phải tìm đủ mọi cách để trả nợ cho Vinashin, hầu tránh việc thiệt hại chung cho cả nước. Nói thẳng, việc giựt nợ của Dũng đối với Credit Suisse và Natixis đã làm trở ngại cho tất cả mọi cơ sở kinh doanh và chắc chắn trong tương lai sẽ bị suy sụp và có thể dẫn đến sự sụp đổ vì không vay mượn được. Rõ Dũng có phải thằng lưu manh không? Dũng làm, nhưng tất cả các cơ sở kinh doanh phải chịu sự thiệt hại.
Một thằng dốt, mới 12 tuổi đã bỏ học vào bưng làm du kích rồi leo dần lên chức thủ tướng. Sự thật chẳng có một người dân nào bầu cho Dũng. Đối với ĐCSVN, thằng nào càng ác, càng dốt, thằng đó càng làm chức lớn. Phan Văn Khải chăn trâu, Đỗ Mười thiến heo, Lê Đức Anh phu điền đồn, Nguyễn Minh Triết ngố, bảo đảm không qua trung học, làm gì có cử nhân toán, toàn là loại bằng cử nhân, tiến sỹ tại chức. Nông Đức Mạnh cũng là loại chơi bời lêu lỏng, chỉ vì mang dòng máu của tên gián điệp Tàu Hồ Chí Minh nên được tiến cử chủ tịch Quốc Hội rồi từ từ leo dần đến Tổng Bí Thư, ngoài ra chẳng thấy tài cán gì. Còn Dũng làm gì có cử nhân luật, ăn nói lòi rõ cái dốt đặt cán mai, làm sao có thể điều hành một đất nước. Nội vụ án vô cùng bất công ở tỉnh Hà Giang, 16 tên cán bộ cao cấp và cá nhân ông Nguyễn Trường Tô đã từng cưỡng dâm các em học sinh hôm nay vẫn nhỡn nhơ ngoài vòng pháp luật vì không đủ chứng cớ. Trong khi đó 2 em học sinh Thúy và Hằng lại bị 11 năm tù về tội môi giới mại dâm. Thủ tướng Dũng đã làm gì mà không phanh phui những tội ác rõ rệt như thế này. Điều đơn giản, nếu kết tội Thúy và Hằng là môi giới ngoại dâm, vậy 15 em học sinh dưới tuổi vị thành niên đã bán dâm cho ai? Cơ quan điều tra chẳng bắt được một tên mua dâm, ngoài tên Sầm Đức Xương (chứng cứ y khoa là liệt dương), vậy làm sao kết tội Thúy và Hằng là môi giới mại dâm. Thúy và Hằng là học sinh bị cưỡng dâm khi còn tuổi vị thành niên bởi tên hiệu trưởng Sầm Đức Xương ép buộc các em: "Có làm bài giỏi cũng không đậu, mà nghe lời thày, không thi cũng đậu". Và khi Thúy và Hằng tới ngưỡng cửa 18, 19 tuổi, Xương lại nhờ vã vào Thúy và Hằng để chài mồi 15 em học sinh đang tuổi vị thành niên, thì rõ ràng đây là một vụ cưỡng dâm tập thể có tổ chức theo như luật sư Trần Đình Triển. Sự việc đã rõ ràng như thế, 18 con cáo gìa cưỡng dâm 17 em học sinh, kết qủa 1 con cáo gìa bị tù 10 năm và 2 em học sinh bị tù 11 năm, một em bị mất tích. Nếu không có sự bao che của Dũng, Tô chắc chắn phải nằm trong khám tù.
Mới khi nắm thủ tướng, Dũng hứa sẽ bài trừ tham nhũng triệt để, nhưng sau đó lại ký Chỉ Thị 37 cấm tư nhân báo chí. Thử hỏi muốn bài trừ tham nhũng mà không được tự do báo chí, thì chẳng ai dám tố cáo tham nhũng. Trong khi đó vụ PMU18 xảy ra với 108 chiếc xe hơi dùng để hối lộ, nhưng rốt cuộc cũng bị chìm xuồng. Trái lại, những người xử vụ PMU18 như tướng Phạm Xuân Quắc, Đinh Văn Huynh thuộc C14 và 2 ký gỉa Nguyễn Việt Chiến và Nguyễn Văn Hải đều bị câu lưu vì dám "tiết lộ bí mật quốc gia" hoặc "lợi dụng chức vụ, quyền hạn khi thi hành công vụ". Ngoài ra, còn có vụ mấy chục con em của các quan chức cao cấp được cấp học bỗng trái phép của ViêtNam Airline để đi du học mà không phải vì tài năng cũng bị chìm xuồng. Dũng qủa đúng là một tên lưu manh, bao che tham nhũng thì đúng hơn là tiêu diệt tham nhũng.
Kỳ này, trước Đại Hội Đảng 11 mà nghe Dũng còn giữ chức vụ thủ tướng, nói thiệt trong lòng khó chịu vì biết thằng lưu manh này nếu tiếp tục cầm quyền, đất nước chẳng thể nào khá được.
Ngày 28 tháng 12 năm 2010
Mylinhng@aol.com
http://mylinhng.multiply.com
Xin phổ biến tự do
Tuesday, December 28, 2010
# Th?ng Luu Manh Ti?p T?c C?m Quy?n Th? Tu?ng
# Thằng Lưu Manh Tiếp Tục Cầm Quyền Thủ Tướng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment