Đôi hàng giới thiệu bài thơ Đang xem đoạn phim ''Công An bắt gái làm tiền'', tôi bàng hoàng, chảy nước mắt, tắt máy và hát một mình trong đêm bài ''Hỡi các dân tộc đang sống trên trần gian'': 1. ''Hỡi các dân tộc đang sống trên trần gian. Hỡi những ai đang buồn vui bước trong cuộc đời. Hãy sống vui tình bác ái. Xin hãy thương yêu nhau. Vui với ai mừng vui, khóc với ai đang khổ sầu. Ðể tình yêu bùng cháy tiêu diệt sự chết. Tình yêu bền vững tháng năm chẳng tàn phai. Ðiệp Khúc: Vì tình yêu là chính giới luật của Chúa. Tình yêu tuyệt đối chính. Chúa là Tình Yêu! 2. Ngước mắt nguyện cầu cho chiến tranh tàn phai. Cho khắp nơi muôn người thôi oán căm hận thù. Thế giới vui tình bác ái. Xin hãy thương yêu nhau. Vui với ai mừng vui, khóc với ai đang khổ sầu. Ðể tình yêu bùng cháy xóa mờ thù oán. Tình yêu bền vững tháng năm chẳng tàn phai. 3. Hãy tiến lại gần tay nắm tay mừng vui. Xin Chúa thương liên hiệp muôn sắc dân thành một. Góp sức xây tình bác ái. Xin hãy thương yêu nhau. Vui với ai mừng vui, khóc với ai đang khổ sầu. Ðể tình yêu bùng cháy nối liền bờ cõi. Tình yêu bền vững tháng năm chẳng tàn phai.'' Nghe kể chuyện Công An VN đối xử bất nhân với cô gái ấy, ai cũng tức tối, nguyền rủa các nhân viên là ''con người mới xã hội chủ nghĩa, cháu ngoan Bác Hồ muôn vàn kính yêu, Vị Cha Già của Dân Tộc...'' Ngược lại, mọi người tỏ vẻ thương hại nạn nhân khốn khổ. Thậm chí còn có người hảo tâm sẵn sàng ''bỏ'' tiền giúp cô ta nếu như ai đó gởi về được cho cô. Ước gì Đảng và Nhà Nước Việt Nam ''đổi mới tình người'' quan trọng hơn đổi mới kinh tế theo cách của mình vốn làm cho Đất Nước thụt lùi mà bờ biển Nha Trang là một trong vô số bằng chứng bởi vì nó không còn nét thơ mộng, hấp dẫn du khách ngoại quốc. Con người trong chế độ cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam cũng không còn thật lòng như trước năm 75. Xin hãy bắt chước Chính Quyền Đức qua việc Bức Tường Ô Nhục Bá Linh sụp đổ. Người ta thống nhất, không tốn một viên đạn, không hận, không thù, không nhà tù cho người trong chế độ cộng sản Đông Đức. Và xin hãy noi gương Nhật sau Đệ Nhị Thế Chiến. Ở đây, người Nhật rất tự hào về Dân Tộc của họ. Và người Đức cũng rất kính trọng họ. Giá như Đảng tự thú tội, xin lỗi đồng bào, rồi rút lui và trao lại ''quyền tự quyết'' cho Dân thì Dân sẽ biến hận thù thành cảm thông, quý mến. Và tiếng xấu của Đảng sẽ thành Danh Thơm lưu quang muôn đời trong Lịch Sử Nước Nhà và cả Thế Giới. ''Đức lưu quang'' là thế đó! Than ôi, ước mơ vẫn chỉ là điều ''không tưởng'' bởi vì Đảng mà lại bóp cổ Nhà Nước, Quốc Hội! Thật là phi lý! Việt Nam ta không chỉ có một ''Túi Khôn'' như ông Bùi Tín phát biểu, mà gần chín mươi triệu ''Túi Khôn'' là Đồng Bào. Nếu tổ chức ''Trưng Cầu Dân Ý'' đúng thực chất thì sẽ có 99,99% dân không ưa Đảng! Chính Đảng cũng không ưa mình, mà không dám nói ra thì thử hỏi ai ưa Đảng! Dân phải nói ''ƯA'' vì sợ nhà tù, mà dạ thì không ''ỪA'', lệ thì ''ỨA'' và, có khi, phải... ''ỰA''!!! Ngoài ''Túi Khôn'' lớn ấy, chúng ta còn có ''Túi Càn Khôn'': ''Của'' mà Trời-Đất tặng! Cho nên, sống trong chế độ cộng sản, ai cũng nói thầm: ''Tui càng khôn!'' Kính tặng quý vị độc giả và cô em gái nạn nhân của sự chà đạp nhân phẩm bài thơ dưới đây. Nay kính, Đaminh Phan văn Phước THƯƠNG EM ''LÀM GÁI'' ĐaminhPhan văn Phước Em nghèo nên phải bán thân! Nếu giàu em chẳng có cần đến chi Đồng tiền của kẻ khinh khi Phận em ''làm gái'' bởi vì nuôi thân! Công An là bạn của dân Thấy em không vải che thân, chẳng màng! Bạn dân mà quá ngang tàng Bắt em đứng thẳng mà dang chân mình Để cho họ ngắm..., chụp hình Dùng lời chưởi tục ''người-sinh-ra-đời'': (1) Chính em cô gái của thời ''Dân-lành-khốn-khổ-không-nơi-nương-nhờ''! Đồng bào một mẹ Âu Cơ Mà sao Nhà Nước thờ ơ thế nầy ? Công An có Đảng là Thầy ''Vô cùng đạo đức đời nầy'' dạy sao? (2) Thân em lầm lỡ bước vào Con đường tội lỗi, cần bao là tình! Khoan dung là đóa hoa xinh! ''Từ Bi, Bác Ái cận tình'' là tha! ***** Khi xưa Chúa gặp một bà Ngoại tình nên bị đưa ra công trường! Nhìn bà, Chúa chạnh lòng thương! Bà run lẩy bẩy, hết đường kêu ca! Ngài liền vặn kẻ gian tà: (3) ''Ai người sạch tội thì ra tay liền! Hãy cầm đá ném đầu tiên!'' Người nghe xấu hổ nên liền tránh xa! Cảm thông, Chúa phán cùng bà: ''Chị đừng tái phạm! Về nhà ngay đi!'' ***** Xem phim..., lệ ứa hoen mi Thương em lầm lỡ bởi vì miếng ăn! Dân lành lao nhọc, khó khăn! Đảng thì giàu có! ''Thiện căn'' chỗ nào? (4) Thương em, thương Nước, đồng bào! Thương em, thương giọt máu đào Việt Nam! Vì ai em phải đi làm Cái nghề không đẹp cho hàm răng nhai? Thương em, trọng cả hình hài Mà Thiên Chúa dựng vì Ngài yêu em! Lên giường, tắt điện, tối mèm Lệ sa, nhớ Nước, Dân thèm tự do... Đức Quốc, 19.11.2010 |
Sunday, November 28, 2010
THƯƠNG EM LÀM GÁI
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment